Gặp hắn lần đầu lúc hè 2009, lúc đợi ở sảnh tòa nhà FPT Cầu giấy để chờ ông anh đón, nó cũng vào cùng 1 dự án với mình, thấy mình, hỏi ngay.
“Cậu bạn Thái Bá Sơn phải không?”
Nói qua chút thanh niên mà nó nói đến, đây là thằng bạn học cùng mình 3 năm cấp 3 ở Vinh, cũng 1 loại khác người, nhớ hè 2002 rủ mình đi ăn trộm xoài, nó luôn xung phong leo cây vì thích thú cái cảm giác bị chủ nhà ra đuổi, ngoài ra nó bị bệnh đái đường, tức là không đi vào nhà vệ sinh mà lúc nào cũng ra đường đi đái, kể cả khu ở trọ chung với bọn con gái khối C. Giờ đã là giáo sư đạo mạo dạy ở trường đại học bên Úc, không biết có dạy sinh viên môn đái đường không?. Thì ra bọn nó học cùng đại học, làm chung 1 nhóm robocon, hồi đó mình hay ghé qua thăm nên nó nhớ mặt.

Vào cùng dự án, làm chung với nó hơn cả 1 năm, thời gian đó nó cũng gặp nhiều chuyện từ trên trời rơi xuống, bố bị bệnh nặng mất, hồi đó bận dự án nên mình không kịp đi thăm, chỉ có ông anh trưởng nhóm thay mặt anh em, nghe ông bảo chuyện “thằng Tường thua bố nó xa, ông ấy bản lĩnh lắm rất bình thản khi đối mặt với cả trọng bệnh”. Rồi lại đến chuyện con em bao năm chúng nó đã giao phối gắn bó vậy mà cũng bỏ nó mà đi theo thằng khác, đời nó thế, những việc phải đến thì nó cũng đến và rồi nó cũng qua …

Nó hay ghé qua chỗ mình ở trọ, chủ yếu là bàn chuyện gái gú thứ nữa làm ăn, chính xác hơn là kiếm ăn, hồi đó FPT trả lương anh em mới ra trường tầm 4.6 triệu, nói chung chưa hết tháng đã hết tiền. Có lần mình đi công tác không kịp chuẩn bị tiền cho thằng em nộp học phí, nên nhờ nó, nó không có tiền nhưng cũng nhận giúp để rồi đi vay đứa khác (đứa nó vay giờ là mẹ của 2 thằng con mình).
Đói thế, cho nên nó tiếp tục dùng vài ngón nghề từ hồi sinh viên giúp anh em kiếm thêm. Thời đó anh em làm ở FSOFT cứ 8h tối mới về, nhưng có một hôm 5h30 chiều thấy anh em đứng dậy về hết, làm ông anh quản lý há hốc mồm ra. Bữa đó anh em tụ tập khu đại học Tại Chức, đi ném bài giúp các đồng chí đã có vị trí, chức vụ, đã biên chế nhưng vẫn muốn học tập rèn luyện để nâng cao kiến thức, tuy nhiên hôm đó hơi kém nên chỉ kiếm được 350k, anh em đi làm con cá chép om dưa, ăn đến hết một nửa con cá thì cha chủ quán ra bảo để em hâm nóng lại cho, nó lại cho thêm dưa vào trông như mới, làm mấy thằng dev ghẻ nhìn nhau cười hề hề như được ăn lại từ đầu …

Tiếp là vụ mang mỏ hàn đi sửa mạch bơm xăng, anh em múa mỏ hàn ngay ở luôn trạm bơm xăng, cũng gần chỗ Bách Khoa, lỗi thì dễ thấy khi kiểm tra nguồn của con IC điều khiển, nó không có, nhưng không hiểu ý do, xoay mãi cả đêm không được, mai đi làm mấy thằng trong nhóm biết chuyện, nó doạ cho, cẩn thận kẻo tia lửa điện nó chạm vào xăng thì chết tụi mày, mk mình cũng hãi. Tối đó đến lượt nữa, đấy là lần mình học được “Hoàn Thành” thì tốt hơn “Hoàn Hảo”, muốn kết thúc nhanh công việc trên bình xăng, nên anh em câu mịe nguồn từ con IC nguồn thẳng vào con IC điều khiển, thế là chạy ro ro ngay, thằng quản lý ra kiểm tra OK, rút 2 củ giao cho 3 thằng, nó đứng ra chia mỗi thằng 5 lít, rồi đi ăn phở, phần còn lại nó bảo để nó mua dụng cụ, mà giờ éo biết nó mua gì thật không?

Chỉ thiếu mỗi trò mua Ba Con Sói vào công viên bán cho các đôi thanh niên nữ tú ngày 14-2.

Nghe tin mình về Hà Nội luôn, nó liên lạc ngay, hẹn hò vài lần thì cũng chốt được bữa bia, hôm đó đang dẫn con đi dạo thấy nó nhắn, “tao ở dưới rồi nhé, xuống đi”, dẫn ông con về mình lấy cái ngày mũ bảo hiểm xuống, vì nghĩ nó vẫn con Nouvo ghẻ xấu xấu bẩn bẩn như ngày xưa, xuống đến nơi dek thấy nó đâu, gọi lại nó bảo “con Mazda bên kia đường ấy”, MK quên mịe mất nó giờ là đại gia. Trông nó nhiều điểm khác thật, béo tốt, mặt mày bóng bẩy hơn xưa, nhẵn nhụi chứ không viêm da như ngày xưa, chắc được mấy chị em chà nước thần nước thánh éo gì lên đó chăng. Có điều điệu cười nó vẫn không thay đổi, vẫn dâm đãngđểu cáng như ngày nào.
“mk, mày mua xe từ hồi nào vậy”, mình hỏi.
“ĐM, Cũng lâu rồi, ĐM, việc cỏn con này nhiều quá ĐM nên tao đéo nhớ, ĐM, vừa rồi định đổi con Mec G63 ĐM, nhưng éo biết vứt con này ở đâu ĐM nên thôi”.

Một điểm dễ thấy là giờ kiểu cách nói nó khác, hình như các đại gia đều rứa hay sao, cứ trước sau và giữ các câu là đều chêm từ ĐM vào, để câu chuyện trong sáng mình xin lược bỏ mấy từ kiểu vậy từ giờ về sau.
“Tao vừa lấy 1000m2 bên kia để làm xưởng, tính gạ nốt thằng bên cạnh đến lấy luôn 500m2, trông cho nó đẹp chứ nhu cầu thì cũng đéo cần lắm”. Hắn tiếp tục bô bô.

Hôm đó hẹn thêm 1 thằng bạn ở cạnh đây, không rõ lý do gì mà được gọi là Tuấn Chó, nhưng thanh niên này hồi 2014, mình ở cùng gần 1 năm khi làm ở Tokyo, cuối tuần anh em thi thoảng tụ tập ăn uống, thì hắn có biệt tài nấu nướng, đặc biệt món giả cầy, nên anh em có câu: “Tuấn mà đã nấu giả cầy thì anh em ăn như Chó”.

Vào quán bia, đến lúc gọi món, thấy kiểu cách nó cũng khác, người thường ví dụ gọi bia thì sẽ là “Em ơi, cho anh xin cốc bia”, còn nó gọi nhát gừng, kiểu toàn nói mệnh lệnh quen rồi, chắc cũng là phong cách của kẻ có tiền và quyền chăng?: “ĐM, em ĐM, bia …”.

Nó tiếp kể con đường đi lên của nó, để được nhưng giờ nó mấy lần lên voi xuống chó, mà chó nhiều hơn voi, từ 2017 nó làm nội thất cao cấp Óc Chó, thành ra từ giờ mình tạm gọi nó là Tường Óc Chó. À nếu thế giờ nó vẫn chó, nhưng có vẻ chó trong hình hài con voi.

Nó bô bô tiếp, “giờ toàn tao làm ăn với các đại gia, tầm CEO của FPT đối với tao giờ cũng chỉ những khách hàng bình thường, kiểu anh em ngồi với nhau thôi”, nó còn đánh giá thậm chí làm như mấy lão đó thì dễ, ý nó là “như tao mới khó”.

Làm ngụm bia, nó hếch mõm lên, vẻ trầm ngâm một lúc rồi bảo : “Chính ra tao thấy ngày xưa vui, trong ví không khi nào có tiền mà vui, nghèo mà vui “. Mình đành cắt lời nó: “Thì giờ mỗi mày hết vui thôi, tao vẫn vui mà, vẫn chạy ăn từng bữa nuôi vợ con đây”.

MK
Có những thời điểm nghĩ mọi thứ vẫn thế không thay đổi thì giật mình mọi thứ đã khác, nhưng thời gian trôi xa hơn để nhìn lại thì lại thấy có những thứ dường như vẫn thế không thay đổi. Thế là thế éo nào nhỉ? @@


<
Previous Post
50 ngày học trình biên dịch
>
Next Post
Vu vơ - 1